Bệnh và thuốc chữa bệnh
Tham gia diễn đàn

Join the forum, it's quick and easy

Bệnh và thuốc chữa bệnh
Tham gia diễn đàn
Bệnh và thuốc chữa bệnh
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.
Latest topics
» Cây NÚC NÁC chữa trị dị ứng xi măng
Kì án: Bức thư của gió… EmptyTue Aug 09, 2022 6:10 pm by hongphucmytan

» DỊ ỨNG XI MĂNG
Kì án: Bức thư của gió… EmptyTue Aug 09, 2022 6:09 pm by hongphucmytan

» Bệnh DỊ ỨNG XI MĂNG
Kì án: Bức thư của gió… EmptyTue Aug 09, 2022 6:08 pm by hongphucmytan

» HỆ THỐNG QUẢN LÝ BÃI XE – GTS Parking
Kì án: Bức thư của gió… EmptyTue Apr 26, 2022 10:08 pm by benhvathuoc.com

» Cây HOÀNG BÁ NAM chữa trị dị ứng xi măng
Kì án: Bức thư của gió… EmptyMon Mar 28, 2022 4:18 pm by hongphucmytan

» Phương pháp mới điều trị DỊ ỨNG XI MĂNG
Kì án: Bức thư của gió… EmptyMon Mar 28, 2022 4:16 pm by hongphucmytan

» DỊ ỨNG XI MĂNG - Các phương pháp điều trị
Kì án: Bức thư của gió… EmptyMon Mar 28, 2022 4:14 pm by hongphucmytan

» Cây HOÀNG BÁ NAM chữa trị dị ứng xi măng
Kì án: Bức thư của gió… EmptyMon Mar 28, 2022 4:10 pm by hongphucmytan

» Dị ứng xi măng - biện pháp khắc phục hiệu quả
Kì án: Bức thư của gió… EmptyMon Mar 28, 2022 4:08 pm by hongphucmytan

ADS

diệt côn trùng . dịch vụ diệt mối . tranh gao . tranh gao . van phong luat su . thám tử . thiết kế web . công ty luật . luật sư bào chữa . giám định adn . tư vấn luật giao thông . mua bán công ty . đăng ký thành lập doanh nghiệp . giấy phép kinh doanh . giấy phép bưu chính . luật sư uy tín . tham tu . tranh gạo màu hà nội . dịch vụ thám tử uy tín . thám tử quận 6 . công ty luật uy tín . sang tên sổ đỏ . diệt côn trùng . dịch vụ diệt mối . tranh gao . tranh gao . van phong luat su . luật sư hình sự giỏi . công ty luật . luật sư bào chữa . giám định adn . tư vấn luật giao thông . mua bán công ty . thành lập doanh nghiệp . giấy phép kinh doanh . giấy phép bưu chính . luật sư uy tín . sang tên sổ đỏ . luật sư tranh tụng . xe tiện chuyến đi tỉnh , taxi nội bài đi tỉnh, công ty luật uy tín , luật sư tranh tụng , thám tử , văn phòng thám tử , thám tử uy tín, công ty luật uy tín, luật sư uy tín, thám tử uy tín, công ty thám tử uy tín, dịch vụ thám tử uy tín, văn phòng thám tử uy tín, luật sư bào chữa hình sự giỏi, công ty luật uy tín, luật sư uy tín tại hà nội, công ty luật uy tín tại hà nội .diệt mối tận gốc, công ty diệt mối, diệt mối, dịch vụ diệt mối, luật sư tranh tụng, dịch vụ điều tra ngoại tình , điều tra ngoại tình , xác minh nhân thân , thám tử uy tín , công ty thám tử uy tín , dịch vụ thám tử uy tín . dịch vụ diệt mối . tranh gao . tranh gao . van phong luat su . thám tử . thiết kế web . công ty luật . luật sư bào chữa . giám định adn . tư vấn luật giao thông . mua bán công ty . đăng ký thành lập doanh nghiệp . giấy phép kinh doanh . giấy phép bưu chính . luật sư uy tín . thám tử uy tín tphcm . văn phòng luật uy tín . sang tên sổ đỏ . diệt mối tận gốc. thám tử tư. luật sư bào chữa giỏi . công ty luật uy tín , diệt mối tận gốc , phun thuốc diệt mối , phun thuốc khử khuẩn , phun khử khuẩn, công ty diệt mối, dịch vụ diệt mối . diệt kiến, diêt gián, diệt chuột, diệt muỗi, hệ thống trông giữ xe , lắp đặt camera giám sát, lắp đặt tổng đài nội bộ . thiết bị bếp âu, lò nướng bánh, tủ trưng bày, tủ trưng bày siêu thị, máy trộn bột, bàn mát, tủ đông, tủ làm lạnh, máy rửa bát công nghiệp, máy làm đá, máy làm kem, máy làm kem tươi, bàn thao tác, bàn thao tác phòng sạch, xe đẩy hàng nhà máy, xe đẩy có giá chịu nhiệt, kệ trung tải, kệ hạng nặng, tủ để đồ, tủ phòng sạch, băng tải lưới chịu nhiệt | băng tải con lăn | băng tải dây chuyền sản xuất | băng tải công nghiệp | giá kệ lắp ghép công nghiệp | giá kệ lắp ráp công nghiệp | giá kệ kho hàng | bàn thao tác phòng sạch | bàn thao tác công nghiệp | bàn thao tác chống tĩnh điện | bàn thao tác khung nhôm định hình| băng tải xích nhựa và inox | băng tải lưới chịu nhiệt | băng tải con lăn | băng tải dây chuyền sản xuất | băng tải công nghiệp | giá kệ công nghiệp | giá kệ lắp ráp công nghiệp | bàn thao tác phòng sạch | bàn thao tác công nghiệp | bàn thao tác chống tĩnh điện | kệ trung tải | kệ hạng nặng | bàn thao tác đa năng | lò hấp nướng đa năng | lò nướng công nghiệp | thiết bị bếp công nghiệp | tủ cơm công nghiệp | bàn mát | tủ trưng bày | tủ trưng bày siêu thị | máy làm đá viên công nghiệp | tủ đông lạnh | kệ bếp inox | thiết bị quầy bar | thiết bị chế biến thực phẩm | thiết bị pha chế cà phê | máy rửa bát băng chuyền | máy rửa bát công nghiệp | thiết bị bếp âu | thiết kế quầy bar inox, nhôm kính cao cấp, cửa nhôm kính cao cấp, cửa nhôm cao cấp, cửa kính cường lực, cầu thang kính cường lực, giếng trời tự đóng mở, ban công mở tự động, vách ngăn nhôm kính, vách kính cường lực, máy bơm cứu hoả, bơm cứu hoả, máy bơm cứu hoả pentax, máy bơm công nghiệp pentax, máy bơm công nghiệp ebara, máy bơm cứu hoả ebara, máy phát điện công nghiệp, máy phát điện hyundai, máy phát điện cummins, máy phát điện energy, thiết bị phòng cháy formosa, thiết bị phòng cháy horing, thiết bị phòng cháy hochiki, thiết bị phòng cháy chungmei, Quảng cáo Facebook | Quảng cáo TikTok | Quảng cáo Zalo Ads | Quảng cáo Google Ads | bảng giá taxi nội bài | giá thuê xe taxi từ hà nội đi tỉnh | giá thuê xe du lịch 16 chỗ | giá thuê xe du lịch 9 chỗ limousine | giá thuê xe du lịch 35 chỗ | giá thuê xe du lịch 45 chỗ |


Kì án: Bức thư của gió…

Go down

Kì án: Bức thư của gió… Empty Kì án: Bức thư của gió…

Bài gửi  benhvathuoc.com Tue Mar 15, 2016 5:18 pm

Mọi người cúi ghé qua vai Thạc; theo ngón tay Thạc trỏ vào một mảnh danh thiếp khổ lớn, úp mặt . Sau lưng cái danh thiếp có một hàng chữ hoa viết bằng bút chì: X. Ạ Ẹ X. Ẹ G.
Trước cửa căn nhà nhỏ, ba người cùng đứng lại. Đêm đã khuya. Đèn trên gác đã tắt.Hai cửa sổ mở ra đường,hai khung lớn tối đen.
Đường ngủ rồi.Thôi để lần khác Bình hãy lên thăm.Giờ chúng ta đi chơi để cho hắn ngủ.
Huy nói rồi lại bảo Bình và Thạc: Nhưng hai anh đợi tôi một tí,tôi lên cất áo đã,bức lắm.
Thạc khen phải và cũng bỏ cái áo ngoài đưa cho Huy.Mùi nước hoa của Thạc bay lên thơm lừng cả một phần không khí nồng nực. Huy cất áo hộ tôi một thể.Nhân tiện lấy hộ bao diêm nữa,diêm của Bình hết rồi.
Để đâu?
Trong ngăn kéo,mà đừng làm thằng Đường thức dậy nhé.Hôm nay nó mới ngủ được sớm như thế.
Đường cảm phải không?
Ừ,cảm xoàng thôi.Hai hôm đầu không dậy được,nhưng mấy hôm nay gần khỏi hẳn rồi.
Kì án: Bức thư của gió… Buc-thu-bi-an
Trong nhà,mười hai giờ điểm.Một tiếng đằng hắng đáp lại tiếng Huy gọi.Tiếng giày kéo lê trên mặt đất.Rồi cửa mở, đầu một ông già thò ra.Huy vội nói:
Kìa thầy,thằng nhỏ đâu mà không mở cửa?
Nó ngủ say rồi.Giờ mới tan chiếu bóng à?
Huy nói với ông cụ đưa chìa khóa cho mình.
Chúng con còn đi chơi lát nữa.Bức lắm không ai dám ngủ vội.Con lên cất cái áo rồi xuống ngay…
Huy vừa bước vào vừa nói tiếp: Thầy cứ đi ngủ đi,lúc về con mở cửa lấy cũng được.
Nghe tiếng chào của hai người thiếu niên đứng ngoài, ông cụ nheo mắt nhìn ra: Không dám,cậu Thạc ấy à?Còn ai nữa thế kia?
Bình nhanh nhẩu đáp: Thưa cụ con ạ,Văn Bình đây ạ.
À, ông Văn Bình ! Đi chơi khuya nhỉ.
Huy đã đi thẳng vào trong.Anh không bật đèn cầu thang,thuộc lòng bước nhẹ nhàng lên gác.Huy treo hai cái áo lên giá mà anh ta đã quen chỗ,rồi toan tức khắc trở xuống.Nhưng chợt nhớ bao diêm Thạc dặn lấy,anh ta mới đưa tay tìm cái vặn đèn điện trên tường.
Đèn sáng,Huy quay lại phía bàn học giữa nhà và ngạc nhiên: Ô kìa ! Đường.Ngồi làm gì đấy?
Đường không đáp.Anh ta ngồi phía bên kia,quay lưng ra cửa sổ,người hơi cúi,ngực áp vào cạnh bàn,hai má tỳ lên hai bàn tay,mắt lặng lẽ nhìn lên quyển sách dày mở trước mặt.
Đường có vẻ đọc sách như thế từ lâu lắm,lại đọc trong lúc không có đèn!
Huy chực bật cười vì cái điều vô lý ấy, nhưng anh chợt lo ngại. Anh hỏi lên câu nữa:
- Đường! Ngồi làm gì, mà …
Câu nói cắt đứt ngay lúc Huy nhận thấy Đường im lặng một cách khác thường. Huy liền đi thẳng đến bàn học, kéo ghế ngồi trước mặt bạn, nhìn vào tận đôi mắt trân trân của Đường:
- Đường! Đường! Điếc à ?
Huy không kịp nghĩ rằng đó có thể là một trò đùa của Đường. Mặt Đường xanh rớt và giữ mãi một vẻ lo buồn.
Một cảm giác kỳ dị và kinh hoàng ám nhanh đến, Huy nhìn ngang nhìn ngửa rồi đứng phắt dậy, cử chỉ hỗn loạn trong khi Đường vẫn điềm tĩnh ngồi.
Bỗng Huy kêu lên một tiếng rất ngắn, nhưng ghê gớm; một tiếng kinh dị dữ dội mà từ trước tới nay Huy mới kêu lên lần đầu. Huy vừa chợt trông thấy trên lưng Đường một con dao cắm ngập tới chuôi, trong một khoảng máu đẫm sau áo.
Nghe tiếng kêu, Bình và Thạc dưới phố nhìn lên: vừa lúc cái mặt hoảng hốt của Huy đâm chao ra ngoài khung cửa sổ.
Huy rối rít gọi:
- Bình! Thạc! Bình! Thạc! Lên mau lên! Đường ngất rồi …
Sự kinh ngạc làm Bình lặng đi một lát rồi mới hỏi lên được:
- Cái gì ? Đường sao thế ?
Nhưng Thạc bình tĩnh hơn, mở cửa chạy vào báo tin cho ông cụ biết. Cả ba người cùng vội vàng lên cầu thang.
Cái dáng người như chết của Đường, khi họ nhận thấy rõ, lại làm cho họ khiếp sợ hơn khi ở trước mọi người chết khác. Giữa cảnh náo động, Đường vẫn ngồi lẳng lặng, hai mắt vẫn đọc mãi trang sách, và nếu không có con dao và phần áo đẫm máu, thì có lẽ Đường sẽ đứng lên và hỏi chuyện mọi người .
Người thứ nhất trấn áp được sự kinh dị là Thạc. Anh kéo ghế nói với ông cụ chủ lúc ấy vừa run vừa rụt rè nheo đôi mắt cận thị nhìn về phía vai Đường:
- Xin cụ cứ bình tâm, cụ ngồi xuống đây. Anh Huy đứng xa ra và đừng ai động đến anh Đường với những sách vở trên bàn giấy .
Bình thì đôi mày cau lại, nhìn khắp gian nhà một lượt như tìm tòi . Anh hỏi nhỏ Huy:
- Lúc anh lên thì cửa vào mở hay đóng ?
- Mở. Trong nhà lại không tối như cầu thang.
- Anh không thấy gì khác ?
- Không. Lúc bật đèn tôi còn tưởng Đường đi nằm rồi. Quay lại mới biết …
Thạc bỗng chỉ cho hai người chú ý đến cuốn sách:
- Này, các anh coi! Đường không đọc sách, nhưng đang nhìn cái này .
Mọi người cúi ghé qua vai Thạc; theo ngón tay Thạc trỏ vào một mảnh danh thiếp khổ lớn, úp mặt. Sau lưng cái danh thiếp có một hàng chữ hoa viết bằng bút chì:
X. Ạ Ẹ X. Ẹ G.
Hay chực cầm lên xem, nhưng Bình ngăn lại .
- Để yên đấy . X. Ạ Ẹ X. Ẹ G ? Thế nghĩa là gì ? Mà danh thiếp này có phải là của Đường không ?
- Thử lật xem nào .
- Không … Ta không được thay đổi một vật gì trên bàn này trước khi sở liêm phóng đến khám xét …
Nghe nói đến sở liêm phóng, ông cụ không giấu được vẻ bối rối như tính thường của mọi người sợ những chuyện lôi thôi. Ông chỉ biết phàn nàn và coi việc xảy ra như một tai họa lớn cho nhà mình hơn là cho người nằm một đóng kia.
- Xin cụ cứ bình tĩnh. Việc này lạ lùng lắm thực, nhưng tra xét công minh thì chả việc gì mà lo …
Ông cụ lắc đầu thở dài:
- Nhưng làm sao cậu Đường đến nỗi thế này …
Bình hỏi:
- Cụ vẫn ở nhà từ lúc tối đấy chứ ?
- Vâng.
- Còn anh Huy, anh Thạc đi từ mấy giờ ?
Thạc trả lời:
- Từ tám giờ rưỡi. Huy, Đường với tôi ăn cơm tối lúc bảy rưỡi. Đường kêu vẫn còn khó ở, nên ngon miệng mà vẫn không dám ăn nhiều. Đường phải cảm đã năm hôm nay, nghĩa là từ tối thứ tư.
- Đường có ra phố lúc nào không ?
- Không. Cũng không muốn đi xi – nê với chúng tôi, sợ cảm lại … Đường nói chuyện vui vẻ lắm, không tỏ ra một dấu hiệu gì khác thường. Anh lại có ý tiếc cái phim không xem tối nay và hẹn nếu thứ ba anh khỏi hẳn sẽ đi xem, Đường vẫn thích xi – nê lắm. Tám rưỡi Huy với tôi đi chơi. Đường còn dặn mua hộ bàn chải răng, phong bì tem và giấy viết cơ mà! Chúng tôi mua xong mới đến rủ anh và Lê Phong đi xem xi – nê …
Cái tên Lê Phong nói lên trong trường hợp này gần thành một lời an ủi. Huy vội bảo Thạc:
- Lê Phong! Ồ giá Phong đừng vội về trước, thì lúc này …
Thạc trầm ngâm nhưng cũng gật đầu:
- Ừ, có Lê Phong ở đây thì … Nhưng chúng ta nên liệu cách xử trí cần hơn: trước hết đi báo tin cho sở cẩm ngay tức khắc. Vì đây là một án mạng.
- Nhưng làm sao lại bị giết ? Ừ, sao lại bị ám sát lạ lùng đến thế ? Các cậu, các ông … có biết tại sao mà … ?
Ông cụ ngơ ngác nói và tìm những lời rời rạc để tỏ sự lo sợ của mình. Bình nhìn ông ái ngại nói:
- Thưa cụ, cụ không nên lo nghĩ nhiều. Chắc hẳn trong đời của anh Đường có những ẩn tình mà ta không biết được. Việc ấy rồi họ sẽ tra xét. Bây giờ cụ cho chúng con biết một điều quan trọng này: từ tám rưỡi đến bây giờ cụ có lên gác lần nào không ?
- Không, mà thường nhật tôi cũng chẳng mấy khi lên, tôi già cả lẩm cẩm …
- Tôi tớ nhà này có những ai ?
- Có thằng nhỏ, nhưng hôm nay nó sốt, dọn cơm xong nó đi ngủ ngay .
- Anh Huy làm ơn gọi nó dậy. Hãy gượm đã. Cửa dưới nhà đóng chứ ?
- Vâng, tôi khóa cửa rồi mới lên.
Bình nghĩ một lát lại hỏi:
- Có ai đến chơi trong lúc anh Huy và anh Thạc đi vắng không ?
- Để tôi nhớ lại xem … Không. Hay là chỉ có một người đến gõ cửa hỏi cậu Đường . Một người nói tiếng trọ trẹ.
- Người ấy ăn mặc thế nào ?
- Một người con trai bằng trạc Huy, nhưng tôi không rõ mặt, vì tôi cận thị mà người ấy chỉ đứng ngoài.
Thạc hỏi:
- Lúc ấy vào khoảng mấy giờ ?
- Có lẽ đã chín rưỡi … Người ấy hỏi hai, ba lần tôi mới hiểu rằng muốn lên chơi với cậu Đường. Tôi nói cả nhà đi vắng rồi, để cậu Đường khỏi phải nói chuyện trong lúc còn mệt … Vả lại tôi chưa từng thấy người kia lên chơi bao giờ, nghe tiếng nói lại khác lạ, và lúc ấy nhà vắng người, đêm hôm …
- Vâng thế rồi sao, xin cụ cho biết ngay .
- Người kia thấy thế chào rồi ra, tôi khóa cửa còn nghe thấy nói mấy câu hình như bằng tiếng Khách thì phải .
Bình vội hỏi:
- Tiếng Khách ? Cụ chắc là tiếng Khách chứ ?
- Vâng. Hình như thế. Người ấy nói đâu hai, ba câu ngắn mà như nói với người nào đứng đợi gần đấy, nhưng người đứng đợi kia không trả lời. Tôi hơi lấy làm lạ nhưng cũng không nghĩ ngợi gì. Chực trở vào thì cái chìa khóa tôi vừa quay trong ổ rơi xuống đất .
- Sao lại rơi xuống đất ?
- Có lẽ tôi khóa cửa xong, vô ý, tay tôi thường run rẩy, lúc kéo về vướng phải nên làm rơi … Tôi vẫn đánh rơi như thế mấy lần rồi nên không để ý.
Huy làm chứng cho câu nói của ông cụ:
- Vâng, thầy tôi tính cẩn thận lắm, nhưng các cụ già thường không được thật tay. Thạc với tôi khi nào gọi cửa đêm mà cụ ra mở thì không bao giờ chúng tôi để cụ phải khóa lại .
Bình nói:
- Cụ chắc chắn là cửa đã khóa chứ ?
- Vâng. Tôi nhớ kỹ lắm.
- Còn chiếc chìa khóa rơi ?
- Chìa khóa rơi tôi cố tìm thấy ngay, tôi không cắm vào ổ khóa nữa, và để ở trên cái bàn nước gần giường nằm. Vì thế vừa rồi lúc Huy về gọi, tôi cứ chỗ ấy lấy ra mở.
- Ngoài người nói tiếng Khách, còn ai đến nữa không ?
- Không.
- Cụ có nghe thấy gì lạ trên gác từ hồi tám rưỡi đến lúc anh Huy về không ?
- Không. Chỉ chốt lát mới thấy một tiếng khẽ kéo ghế hoặc bước chân đi lại nhè nhẹ. Nhưng đó là tiếng động thường có, tôi lại quen bước chân cậu Đường lắm … Với lại, ngoài ra thì còn ai lên được gác trong khoảng từ bấy đến giờ ?
- Cụ thức cho đến lúc anh Huy về sao ?
- Không. Tôi ngủ. Nhưng tôi dễ tỉnh lắm. Nếu có việc gì lạ tôi biết ngay …
Bình thở dài:
- Vậy mà có một sự ghê gớm mới xảy ra …
Anh chợt thấy lỡ lời, nói chữa:
- Vậy mà kẻ muốn giết người cũng tìm được cách khôn khéo lên đây … làm cái việc độc ác của mình, rồi lại ra mà không có một tiếng động nào.
Thạc sau khi cẩn thận đi nhìn các hòm xiểng để ở góc tường, lúc ấy đang chăm chú nhìn trên bàn giấy. Anh là một người minh mẫn và có chí quyết định nhanh.
Thạc lớn tiếng đưa “Đường đến bệnh viện nhanh, chúng ta cần thám tử giúp điều tra việc này”.
Huy nhanh nhảu mọc trong túi gọi điện ngay số điện thoại đường dây nóng 0975007007 của Trung tâm Thám tử Sài Gòn T&T nhờ đồng đội hỗ trợ./.
Trong buồng của Phong chỉ có một ngọn đèn điện nhỏ dưới cái chụp xanh trên giường ngủ . Phong thì ngã người trên chiếc ghế bành lớn, quay lưng về phía ánh sáng.
Không thể nào hiểu một tí gì trong câu chuyện rắc rối này được, trừ khi là trinh thám rất giỏi, mà cũng chưa chắc đã hiểu ngay. Bàn tính chỉ mất thì giờ vô ích . Vậy các anh nghe lời tôi. Cụ thì xuống dưới nhà, và xin cụ tĩnh tâm. Bình và tôi đi báo sở cẩm hoặc sở liêm phóng ngay đêm nay. Huy đi đánh thức thằng nhỏ và ngồi đợi với cụ ở nhà dưới. Đường bị hại, ta biết làm sao được? Nhưng tôi thề với các anh sẽ hết sức giúp việc tra xét và quyết báo thù cho Đường .
Lúc nói, mặt Thạc tái hẳn đi, vẻ cương quyết lộ ra ở cử chỉ và đôi mắt lạnh lùng sáng lên một cách kỳ dị .
Ra đến ngoài, Thạc hỏi Văn Bình:
 Anh có nhớ những chữ sau cái danh thiếp không ?
Văn Bình ngẫm nghĩ:
 Không nhớ rõ . Còn anh ?
 Hình như X. Ạ Ẹ X. Ẹ G. thì phải. Nhưng chẳng sao, chốc nữa họ đến sẽ thấy … Nhưng lạ thực, những chữ ấy nghĩa là gì ? Anh đoán được không ?
Đoán thế nào được. Ồ, giá Lê Phong …
Lê Phong làm sao ?
 Giá Lê Phong cùng đi chơi với chúng mình …
Một chiếc xe tay phía nhà thương Phú Doãn đi lại, Thạc bảo người phu tìm cái nữa, nhưng Bình chợt nghĩ ra:
Thế này hơn. Anh đi một mình đến sở mật thám. Tôi thì đến nhà Lê Phong. Vụ bí mật này chưa chắc họ đã tra xét ra được ngay, có thể là một dịp cho Lê Phong trổ tài thêm một lần nữa.
Thạc khen phải, lên chiếc xe bảo kéo tới sở mật thám. Bình gặp một chiếc xe khác, thuê về phố Chợ Hôm.
Sự kinh dị ban đầu đã nguôi. Tuy bao nhiêu bóng tối đặc dày bao phủ lấy cái chết lạ lùng mà Văn Bình vừa trông thấy. Anh biết chắc Lê Phong sẽ ngạc nhiên, sẽ kinh dị nữa cũng nên. Mà có kinh ngạc thì Lê Phong mới thấy cuộc đời có đủ ý vị. Người phóng viên trinh thám ấy ít lâu nay buồn vì phải nghỉ ngơi nhiều quá. Một vài việc. lạ lùng cũng có làm anh chú ý thực, nhưng Lê Phong chỉ coi như bài tính dễ làm. Gặp vụ án mạng này thì hẳn Phong không phàn nàn vào đâu được.
Bình dàn xếp xong câu chuyện mà lát nữa mình sẽ kể. Anh sẽ cố diễn cái thiên tiểu thuyết nhỏ buổi tối hôm ấy một cách gọn gàng và có thứ tự; sẽ bắt đầu từ lúc cùng với Phong chia tay ở trước cửa nhà chiếu bóng và dần dần đi tới chỗ xảy ra án mạng và từ lúc trông thấy cái xác chết đến lúc đọc những chữ bí mật sau tấm danh thiếp, câu chuyện sẽ chép theo một điệu kịch liệt đến nỗi Lê Phong cũng phải kêu lên:
Ồ lạ lùng! Ồ kỳ dị …
Bình xoa hai tay vào với nhau, hưởng trước cái thú làm cho bạn hồi hộp.
Nhà Lê Phong ở phố Huế, gần chợ Hôm, Phong thuê lại gian gác của một ông chủ hiền lành ở ngay nhà dưới.
Bình đẩy cái cổng không bao giờ khóa, theo một lối nhỏ đến cái cửa vào sân sau. Anh giật chuông, thấy không ai trả lời, bèn lần tay mở cái “cửa sổ” mà chỉ có anh với Lê Phong biết. Bình thò tay vào trong rút then rất dễ, lẳng lặng bước vào, đi lên cái cầu thang cuốn, thành thuộc như người trong nhà.
Bình gõ cửa thì có tiếng hỏi ra:
Bình phải không ?
Hơi ngạc nhiên, Bình đáp:
Phải. Lê Phong vẫn chưa ngủ à ?
Chưa. Cửa mở đấy, đẩy ra mà vào, rồi khép lại cẩn thận .
Trong buồng của Phong chỉ có một ngọn đèn điện nhỏ dưới cái chụp xanh trên giường ngủ. Phong thì ngã người trên chiếc ghế bành lớn, quay lưng về phía ánh sáng. Bình vừa ngồi trên chiếc ghế đệm con thì Phong đã hỏi:
Chuyện lạ lắm hả ?
Bình kinh ngạc, vì đã nói ra câu nào đâu. Phong hỏi luôn:
Ai đi báo sở cẩm ?
Bình càng lấy làm lạ, nhưng cũng cứ đáp:
Thạc .
Phong gật đầu, im một lát, rồi hỏi nữa:
Còn Huy ?
Huy ở nhà đợi. Ở nhà dưới. Xác Đường ở trên gác một mình …
Phong mím miệng kéo dài một hơi thuốc lá, ngồi thẳng lên, bấm đèn sáng rồi bảo:
Bây giờ thì anh kể rành rọt cho tôi nghe.
Ô hay! Kể gì ?
Câu chuyện án mạng chứ gì ?
Kìa, tôi tưởng anh đã biết.
Tôi biết thế nào được ? Từ lúc đi xem xi – nê với ba anh về, tôi vẫn ngồi ở đây …
Thế ra … Ồ! Thế sao anh biết là có vụ án mạng ?
Phong đủng đỉnh không đáp vội, chỉ hỏi:
Vụ án mạng nhà Huy, hử ? Đường bị đánh ngất? Bây giờ đã đến một giờ chưa ?
Bình xem đồng hồ tay:
Kém hai phút . Nhưng sao anh biết là có vụ án mạng ?
Đó là tài nghệ của tôi. Bây giờ đã một giờ, đáng lẽ về ngủ thì anh đến gọi tôi. Trừ khi có viêc. khác thươờng không thì khi nào anh lại làm thế ? Việc khác thường ở đâu ? Tôi hỏi xem ai đi báo sở cẩm, để biết tên cái người ở nơi ấy. Anh bảo cho tôi biết là Thạc. Anh Thạc ở trọ nhà anh Huy, tôi hỏi anh Huy lúc này làm gì thì tự nhiên anh nói đến cái xác của anh Đường ở trên gác một mình. Trong ba câu hỏi vắn tắt, tôi biết cái tin mà anh định đem đến cho tôi dài dòng như một cuốn tiểu thuyết .
Nhưng tại sao anh biết là dài dòng?
Vì cử chỉ anh, vì nét mặt thong thả của anh. Đáng lẽ anh gọi tôi bảo: “Lê Phong, Đường bị giết rồi!” thì anh lại dọn giọng như kể một chuyện cổ tích. Vậy mà là thứ cổ tích cần phải kể vội, một viêc. kỳ dị đã bắt anh phải tìm tôi lúc một giờ đêm … Nhưng thôi, tôi cũng đâm ra dài dòng. Anh chịu khó kể rõ cho tôi biết đi …
Văn Bình cụt hứng nên chỉ kể một cách giản dị, gọn ghẽ, nhưng cũng không bỏ sót một điều quan hệ nào. Lê Phong tỏ ra chăm chú nghe. Lúc kể đến cái danh thiếp với những gạch bằng bút chì, thì Lê Phong ngắt lời:
Nhà ấy, ngoài ông cụ, Thạc, Huy … còn ai nữa không ?
Còn thằng nhỏ .
Biết rồi, nhưng đàn bà ?
Còn bà cụ, con sen, nhưng hình như đi vắng cả. Đi đâu ?
Đâu như về quê …
Được rồi. Ông cụ lúc lên có đóng cửa dưới cẩn thận ?
Khóa lại nữa. Nhưng hỏi để làm gì ?
Để biết. Ông cụ cận thị ?
Ừ. Thôi thế là đủ. À quên, đèn tên gác bao nhiêu “bougies” ?
Không biết. Nhưng cần gì phải biết ….
Thì đoán phỏng. Liệu sáng bằng đèn nhà tôi không ?
Không. Chỉ độ 40 “bougies” thôi.
Phong đi lại bàn giấy và lắc đầu:
Tối quá.
Sao lại tối ?
Tối quá. Anh về nhà báo ngay, bảo người coi “Studio” đưa cái “Contax 1, 5″ với chiếc “phare” nếu bóng “magnésium” hết.
Để chụp ảnh ?
Chứ gì! Tôi ngồi viết ngay hai bài tường thuật vắn tắt để cho số báo hôm sau. Ta sẽ đề là: “Một vụ án mạng tuyệt xảo”. Vì quả là một vụ giết người hết sức khôn khéo. Tôi chắc thế. Chốc nữa tôi sẽ phải ngạc nhiên hơn.
Bao giờ Lê Phong cũng nghĩ đến tờ báo của mình trước. Một việc quan trọng chỉ là một dịp cho người phóng viên lợi dụng, cái bản năng trinh thám cũng được mãn nguyện nhưng Phong coi thường thôi.
Bình hỏi:
Tôi tưởng anh đến ngay bây giờ .
Để làm gì ? Bây giờ Đường chết rồi, mà hung thủ cũng không chờ sẵn đó cho ta bắt. Vả lại, tôi đã có cách làm việc.
Anh đã ngờ cho ai chưa ?
Ngờ bây giờ thì sớm một chút. Nhưng tôi cũng ngờ rồi.
Ai ?
Cái người mà ai cũng sẵn lòng ngờ ngay nghĩa là người Thổ đến hỏi Đường lúc chín giờ rưỡi.
Người Thổ nào ?
Cái người nói mấy câu lo lớ như tiếng Khách ấy mà! Tôi ngờ rằng hắn là một hung thủ quá xảo quyệt hay quá ngớ ngẩn.
Tôi không hiểu.
anh thì hiểu gì được. Đây, anh xem đây. Bức thư của Đường gửi cho tôi hôm qua, nhưng mãi lúc nãy đi xem chiếu bóng về tôi mới có thì giờ đọc đến.
Trong lúc Phong đi mặc quần áo thì Bình giở bức thư ra xem:
“Anh Lê Phong,
Mấy hôm nay tôi bị cảm nên không đến nói cho anh biết một câu chuyện vẫn làm tôi băn khoăn ít lâu nay. Vậy phải viết thư để cầu cứu anh vậy.
Phải. Cầu cứu Vì tôi không thể vững tâm được, sự lo ngại khiếp sợ mỗi ngày một rõ rệt hơn lên. Việc này chỉ có mình tôi và bây giờ chỉ có tôi với anh biết.
Một tuần lễ nay, tôn được tin Nông Văn Tăng về Hà Nội. Tăng với tôi không có điều gì xích mích, song tôi vẫn gườm hắn, vì hắn là con ông Nông An Bằng, người lý trưởng buôn khí giới lậu bị thầy tôi bắt được ngày trước hồi thầy tôi làm Bố chánh Lạng Sơn. Bằng chết trong lúc chịu khổ hình và sau đó một năm, thầy tôi mất Người nhà tôi ai cũng nghĩ là bị phép chài của nhà Bằng làm hại. Tôi không tin chắc, nhưng tôi biết cái tính tình dễ mang oán của người Thổ, nên một đôi khi cũng băn khoăn.
Sau này tôi học ở Trung học Bảo Hộ, mấy lần trông thấy Tăng, cùng học một trường nhưng dưới hai lớp. Tôi biết Tăng là con của một người bị thầy tôi bắt; lại nhớ đến chuyện thầy tôi chết và thấy Tăng hay nhìn tôi bằng con mắt thù hằn … Tăng đỗ bằng Thành Chung thì lên làm việc trên Thượng Du ngay và từ đó tôi không nghĩ tới hắn nữa. Nhưng mới rồi, tôi lại thấy hắn về Hà Nội hỏi thăm chỗ ở của tôi và mấy lần muốn giáp mặt tôi. Tôi không biết xử trí ra sao, mỗi ngày một lo ngại hơn lên, vì tôi không thấy vẻ gì là tử tế trên nét mặt của người Thổ ấy. Hắn có học thức, tôi biết, nhưng hắn chịu ảnh hưởng của phong tục sơn dã: cái chết của cha hắn làm cho gia đình hắn đương thịnh vượng hóa nguy khốn … người Thổ đã mang thù, tôi chắc cũng không dễ quên …
Dẫu sao, tôi cũng xin anh để tâm xem xét hộ tôi. Nếu có tiện, phiền anh đến chơi tối hôm nay hay ngày mai, tôi còn nhiều điều muốn nói cho anh hiểu hơn nữa.
Kính thư
Trần Văn Đường
*Tên nhân vật đã được thay đổi nhằm đảm bảo tính bảo mật cho khách hàng.
tham tutham tu tudich vu tham tucong ty tham tu, dich vu tham tu tucong ty tham tu tu , van phong tham tu
tham tutham tu tudich vu tham tucong ty tham tu, dich vu tham tu tucong ty tham tu tu , van phong tham tu
tham tutham tu tudich vu tham tucong ty tham tu, dich vu tham tu tucong ty tham tu tu , van phong tham tu
tham tutham tu tudich vu tham tucong ty tham tu, dich vu tham tu tucong ty tham tu tu , van phong tham tu
tham tutham tu tudich vu tham tucong ty tham tu, dich vu tham tu tucong ty tham tu tu , van phong tham tu
tham tutham tu tudich vu tham tucong ty tham tu, dich vu tham tu tucong ty tham tu tu , van phong tham tu
tham tutham tu tudich vu tham tucong ty tham tu, dich vu tham tu tucong ty tham tu tu , van phong tham tu
tham tutham tu tudich vu tham tucong ty tham tu, dich vu tham tu tucong ty tham tu tu , van phong tham tu
tham tutham tu tudich vu tham tucong ty tham tu, dich vu tham tu tucong ty tham tu tu , van phong tham tu
tham tutham tu tudich vu tham tucong ty tham tu, dich vu tham tu tucong ty tham tu tu , van phong tham tu
thám tử, thám tử sài gòn, công ty thám tử sài gòn, văn phòng thám tử sài gòn
TRUNG TÂM THÁM TỬ T&T
Address: 45 – 47 (Lầu lửng) TRẦN ĐÌNH XU – Q1 – TP.HCM
Tel: (086) 6748028 – 0969. 007 007 – 0974. 007 007 – 0975. 007 007 (Mr. Huy)
Email:thamtutu@hotmail.com – thamtutusaigon2000@yahoo.com
benhvathuoc.com
benhvathuoc.com
Admin

Tổng số bài gửi : 21
Join date : 29/09/2011
Tuổi : 38
Đến từ : Hà Nội

https://benhvathuoc.top

Về Đầu Trang Go down

Về Đầu Trang


 
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết